Một chút nhỏ thôi cho cái tôi của mình !
*******************************
(01)TA VẪN ĐANG NGHÈO
(19/05/2012)
Tiền là gì hả anh ?
Ngoài gia đình, người thân ra thì tiền là tất cả với anh, là tất cả em biết không? Ở cái xã hội này tiền có thể mua được tình yêu, mua được địa vị, mua được sự dối trá và mua được cả những con người nữa đó em có biết không.
Em luôn cho rằng anh của em là người giỏi nhất, nhưng không phải đâu em à. Sức lao động của con người dù bằng thể xác hay trí óc thì cũng đều được tính bằng tiền đó em. Và tất cả những ai đang miệt mài kiếm tiền và họ kiếm tiền nhiều hơn anh có nghĩa là họ giỏi hơn anh đó.
" Đừng tự hào vì mình nghèo mà học giỏi, mà hãy hỏi vì sao mình giỏi mà vẫn nghèo"
Câu nói của giới teen ngày nay anh càng nghĩ càng thấy đúng, thấm thía và càng buồn cho những người sinh ra đã không may mắn có được một gia đình khá giả. Trong đó có cả anh va em nữa, chúng ta luôn nghèo phải không em ?
Cuộc đời của một con người thật ngắn ngủi. Chỉ sinh ra lớn lên và lao vào công cuộc kiếm tiền cải thiện cuộc sống và rồi lại mất đi. Vòng quay đó sẽ mãi mãi không bao giờ dừng lại và nó sẽ kéo cả anh và em theo những vòng quay luẩn quẩn đó.
Và tất cả những ai không có khả năng hay cơ hội thì đến một lúc nào đó họ sẽ thấy rằng quá mệt mỏi cho một cuộc sống vô nghĩa. Họ không đủ sức và bị đẩy lùi xuống đáy xã hội. Họ nghèo, lại nghèo, lại chấp nhận lủi thủi trong vỏ bọc số phận. Họ không có tiếng nói, hay chính xác hơn thì tiếng nói của họ không có giá trị, nó không thể đến tới tai những người đang điều hành cái vòng quay của xã hội. Họ bị bỏ rơi !
Anh không muốn anh, cả em nữa sẽ rơi vào hoàn cảnh giống như họ. Mình phải vươn lên em à ! Đừng để bất kỳ ai có thể mua được cái giá trị trong chính chúng ta.
Tiền không phải là tất cả nhưng nó sẽ giúp chúng ta có tất cả, dù hiện tại anh và em vẫn là những người nghèo.
(Buông ?)
(02) MUỐN
Ta muốn ngủ một giấc thật dài
Muốn say hết những ngày mai mây xám
Tỉnh dậy giữa bình minh nắng rạng
Để quên đời, quên hết những tâm mang.
Đường lộng gió thênh thang trời rộng
Lững thững dập dềnh những bước thấp bước cao
Chợt giật mình chẳng hiểu bởi vì sao
Ta mãi quay cuồng trong giữa vùng tâm bão.
Gào thật to để cho đầu tỉnh táo
Cớ sao lòng vẫn nặng những tâm tư.
(09/05/2018)
(03) SỐNG CHO MỘT CUỘC ĐỜI
(My Old Blog 07/08/2010)
Đã từ lâu tôi quên mình đang sống
Vẫn hằng ngày một chiếc bóng cô đơn
Giữa đường đời dù lắm lúc mưa trơn
Vẫn âm thầm tôi bước đi lặng lẽ
Bước chân nghe sao nặng nề buồn tẻ
Suốt chặng đường mãi chẳng thấy ánh dương
Trước cuộc đời mù mịt một màu sương
Luôn mờ ảo một phương xa vô định
Dẫu biết rằng trên con đường chân chính
Chẳng bao giờ mìn sẽ dễ vượt qua
Tự nhủ lòng đường đời vẫn còn xa
Hãy bước đi, bước vững vàng ta nhé
Dù niềm đau đồng hành cùng vui vẻ
Hãy hết mình rồi cũng sẽ thành công .
(Thế gian mênh mông, tâm hồn ta không trói buộc.
Một trái tim hồng ta vùng vẫy khắp non sông !)
Carry on !
Nhận xét
Đăng nhận xét